Thơ Chế

Tình Yêu Bất Diệt!

Em yêu hởi ! sao ôm nhiều ích kỷ
Bởi vì anh, chỉ một trái tim son
Dâng cho em ,chắng dám nhìn ai nửa
Tiếng thở dài, đau oặn thắt từng cơn

Em lo nghĩ ,anh thầm yêu kẻ khác
Sợ hẹn hò ,lén lút với người xa
Khi anh vắng ,em chợt buồn ,chợt khóc
Đòi dỗ dành ,nhõng nhẽo suốt thâu canh

Em chỉ muốn ,tình em là bất diệt
Suốt khoảng đời ,anh chỉ biết em thôi
Yêu em nhé ,không ngoài ai khác nửa
Hãy thề đi đừng lưỡng lự chối từ

Anh đã hứa thì ,đừng bao giờ chối
Dối lòng em thì thịt nát xương tan
Em nguyện giữ, tình em là vĩnh cữu
Anh đừng hòng , dối gạt trái tim em




Tình Yêu Vĩnh Hằng


Tôi yêu em như đại dương nổi sóng
Cuồn cuộn dâng tràn như tiếng nói con tim
Từng lớp sóng xanh như trúc cạn nỗi niềm
Của trái tim yêu đang thét gào khao khát

Tôi yêu em như rừng xanh bát ngát
Bao phủ thú rừng trong tĩnh mịch của màn đêm
Và tiếng vang rên của muôn thú khát thèm
Muốn thoả mãn trong màu đen ân ái

Tôi yêu em một tình yêu rộng rãi
Như mây ngàn bao phủ khắp trời xanh
Và mênh mông như biển cả sóng gầm
Hay nóng bỏng của khô cằn sa mạc

Tôi yêu em như nghìn trùng cơn gió
Xé không gian bay vút tận mây ngàn
Cho muôn loài không còn tiếng thở than
Và hai cơ thể hoà chung một nhịp đập

Tôi yêu em như muôn vì tinh tú
Soi sáng đường trong u tịch của đêm đen
Phá tan đi những khuôn khổ định kèm
Của phong kiến ngàn đời còn cổ hủ

Yêu như thế vẩn còn chưa đủ
Muốn tim em là sở hữu của riêng mình
Như cánh bườm căng gió vượt biển xanh
Theo lượn sóng nhấp nhô trong êm ả

Tôi yêu em một tình yêu buông thả
Không lọc lừa không biên giới cách ngăn
Như đại dương không còn lượn sóng ngầm
Cho hai đứa vĩnh hằng trong luyến ái...




Một Lần Quay Lưng

Sân ga đông người sao vắng lặng
Vắng lặng lòng tôi, ồn muôn chỗ
Ai đến sân ga lòng vương vấn
Ra đi mà lòng bến cô liu
Chờ người đưa tiễn sao không tới
Em đã qua cầu về xứ xa
Đoàn tàu đưa tôi về xứ lạ
Xứ lạ quê người nhớ đến ai



Anh xin lỗi...

Anh xin lỗi vì đã bỏ ra đi
Cuồng dại như cánh chim bay ngược chiều gió thổi
Giọt nước mắt em ngày nao rơi nóng hổi
Chỉ khiến lòng anh thêm cháy khát tự do.

Anh xin lỗi vì những điều nhận và cho
Anh chẳng bao giờ nghĩ về em trước nhất
Chỉ khi nào lo sợ em đi mất
Anh lại dịu dàng lời nói ngọt đầu môi.

Anh xin lỗi vì những khoảng cách xa xôi
Của mỗi lần ghé thăm kéo dài từ tuần sang tháng
Anh xin lỗi vì những lúc anh lơ đãng
Nhớ tới một người khi đang nắm tay em.

Anh xin lỗi vì những phút dịu êm
Được ở bên em mà anh không trân trọng
Trái tim yêu ngày xưa từng cháy bỏng
Nguội lạnh dần theo những chuyến đi xa.

Để một ngày khi năm tháng trôi qua
Anh giật mình dien hoa em da diết
Đến bây giờ anh mới hiểu, anh mới hay, anh mới biết
Em chính là bờ bến của đời anh.

Chỉ còn lại những điều rất mong manh
Anh sẽ đợi, sẽ chờ tới khi em tha thứ
Hãy để trái tim anh sau bao ngày say ngủ
Thêm một lần, cháy bỏng để yêu em



Kí Ức

Một ngày không gặp người ta
Long nao nao nhớ như xa nghìn trùng
Khi chung đường lại thẹn thùng
Đứa cắn tóc , đứa ngại ngùng chạy đi
Rèm mi bỗng nặng như chì
Bàn tay luốn cuốn mới kì lạ chưa
Những điều định gửi định đưa
Thoáng qua trí nhớ cũng vừa quên ngay
Từng lời nhắn nhủ thơ ngây
Chút tình tình cảm ấy mỗi ngày một xa
####$$$$####
Chiều nay về lại quê nhà
Ngang qua trường củ sầu mà nhớ thương
Lâu lâu trở lại quê hương
Ôn lại kĩ niệm trên đường quê ta
Nhắc lại những chuyện đã qua
Nhớ về kĩ niệm đã xa nghìn trùng
Ngày xưa gặp mặt thẹn thùng
Giờ đây gặp lại lạnh lùng đổi thay
Ơi hỡi người! người có hay
Tình tôi vẫn giữ không phai không mờ



Dấu ba chấm...

Trò chơi xếp chữ một cuộc đời
Ai vướng vào rồi sẽ biết chơi
Kẻ thắng người thua đều thất bại
Đời khóc đời cười đời bĩu môi

Trò chơi không vốn lại thu lời
Cái lời: tan tác, biết không ai?
Mếu máo có người văng nước mắt
Nghẹn ngào bao kẻ ngậm cười thôi

Ô chữ mãi còn dang dở quá
Mấy ai tìm được lối mòn ra
Chân lý sau lưng hay trước mặt?
Một bước tiến lên hai bước lùi...

Bình minh bao giờ nở đằng tây
Nhắn tôi vội vã đến mà hay
Tôi sẽ viết ra trang sử mới
Đau khổ cuộc đời thôi đổi thay!

Anh hỡi bạn ơi em gái nhé !
Đừng lặng lòng đi mắt tròn xoe
Bạc đầu trông vẫn vô tư lắm
Cho đến giờ còn ngậm thuốc tê




Cái Bang chọn vợ

Con ơi mẹ dặn mấy lời
Giang hồ hiểm ác, ai người tri âm
Tơ duyên một lỡ mười lầm
Phải soi cho kỹ, phải tầm cho ra .................

Cái Bang đệ tử chúng ta,
Nghèo tiền nghèo bạc, nhưng mà thủy chung
Phi Long rồng ấy vẫy vùng
Thiên Hạ Vô Cẩu xưng hùng võ lâm


Con đừng hạ giá bản thân
Đừng như các chú Thiếu Lâm quơ quào
Lấy vợ như mua đại đao
Phải cho sắc nét xài lâu không mòn


Thiếu Lâm toàn các sư ôn
Thiên Vương cũng chẳng bóng hồng vãng lai
Côn Lôn có mấy nhân tài
Tìm đuôi con mắt không ai đáng nhìn


Võ Đang nữ đạo bé xinh
Con nên cua tạm để dành phòng khi
Lỡ gặp quỉ cái Nga My
Thì kêu em ấy giải nguy hộ mình


Thúy Yên là giống đa tình
Lấy về ngay ngáy giữ gìn đứt hơi
Nga My bọn ấy lả lơi
Gặp trai chúng cứ theo đuôi xin tiền


Đường môn đẹp gái ngoan hiền
Phi tiêu, loạn kích, lại thêm đặt vòng...
Lấy về con nhớ đề phòng
Nó ghen nó phóng đầy mông chổi chà...


Ngũ Độc tính cách quái tà
Yêu thì yêu lắm, cắn là phải đau...
Đầy người thuốc độc xanh màu
Cơm canh cẩn thận, đụng vào là tiêu...


Thiên Nhẫn vốn giống người Miêu
Coi chừng nó ếm bùa yêu là rồi...
Lấy về nô lệ một đời
Nấu cơm rửa chén hết thời dọc ngang...


Tốt nhất con chọn trong Bang
Dẫu là rách ruới, thiếp chàng có nhau
Lúc đánh chó, lúc nằm cầu..
Có người chia xẻ tâm đầu với con...




chiều thu buồn

tôi gặp em một chiều trên phố nhỏ
Khi lá bàng rơi đỏ buổi chiều thu
Chiều hoang vu một mình em chậm bước
Phố nhỏ buồn heo hắt lối em qua

Cây phượng già giờ đây xơ xác lá
Em đắm mình trong vạn nỗi suy tư
Em lặng thinh nhìn hoàng hôn dần xuống
Ánh mắt buồn quyện những hạt châu rơi

Người con gái lòng tôi yêu thương ơi
Xin đừng buồn làm lòng tôi phải nhói
Tôi yêu em trong muôn vàn đau đớn
Tận đáy hồn tôi chẳng muốn xa em

Khi xưa tôi đã đem tình yêu ấy
Dấu trong lòng cứ lặng lẽ thầm yêu
Em thơ ngây giờ đây thành thiếu nữ
Yêu một người kẻ đó chẳng phải tôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét